A. Vị trí vai trò của thể dục thể thao trong phát triển kinh tế, chính trị, văn hoá - xã hội.
Thể dục thể thao là bộ phận không thể tách rời của nền văn hoá của mỗi dân tộc, cũng như nền văn minh của nhân loại. Trình độ TDTT là một trong những dấu hiệu thể hiện trình độ văn hoá và năng lực sáng tạo của dân tộc, là phương tiện giao lưu văn hoá, mở rộng quan hệ của nước ta với các nước. Các hoạt động TDTT quần chúng cũng như các hoạt động thi đấu, biểu diễn thể thao trình độ cao đang ngày càng trở thành nhu cầu của quần chúng. Các hoạt động đó chẳng những là hình thức nghỉ ngơi, giải trí, nâng cao sức khoẻ, mà còn có thể đem lại niềm tự hào, nhu cầu hưởng thụ và sự cổ vũ to lớn cho nhân dân.
Trong mối quan hệ với đời sống kinh tế - xã hội, phát triển TDTT là một yêu cầu khách quan, một mặt quan trọng của chính sách xã hội nhằm chăm lo cho con người, phục vụ đắc lực cho những nhiệm vụ phát triển đất nước về mọi mặt: kinh tế, xã hội, văn hoá, quốc phòng. TDTT là phương tiện có hiệu quả và có khả năng thực thi để ngăn chặn tình trạng sa sút về sức khoẻ của nhân dân, đặc biệt là của thế hệ trẻ, từng bước nâng cao thể lực của con người Việt Nam, đáp ứng yêu cầu lao động trong những điều kiện mới và sẵn sàng bảo vệ tổ quốc. Với ý nghĩa đó, phát triển TDTT được coi là nội dung quan trọng của chính sách xã hội. Cương lĩnh của Đảng đã khẳng định: “Chính sách xã hội đúng đắn vì hạnh phúc con người là động lực to lớn phát huy mọi tiềm năng sáng tạo của nhân dân trong sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội”, đồng thời nêu rõ một trong những nội dung quan trọng của chính sách xã hội là “bảo đảm và không ngừng nâng cao đời sống vật chất của mọi thành viên trong xã hội về ăn, ở, đi lại, học tập, nghỉ ngơi, chữa bệnh và nâng cao thể chất”.
TDTT có vai trò quan trọng trong việc nâng cao sức khoẻ, xây dựng con người mới, làm phong phú đời sống văn hoá tinh thần của nhân dân, góp phần mở rộng giao lưu quốc tế, phục vụ tích cực những nhiệm vụ kinh tế - xã hội, an ninh, quốc phòng của đất nước.
Cần khắc phục những quan niệm cho rằng TDTT chỉ là việc vui chơi giải trí đơn thuần, có hay không cũng được, hoặc cho rằng phải chờ khi nào kinh tế khá lên thì mới cần đến TDTT, còn trong điều kiện kinh tế khó khăn, thì cần phải tập trung lo cho đời sống vật chất, chưa cần đến các hoạt động TDTT. Tất nhiên sự phát triển TDTT không thoát ly các điều kiện phát triển kinh tế - xã hội, nhưng nếu quan niệm TDTT chỉ là kết quả của kinh tế, thì như vậy đã phủ định vai trò chủ động, tích cực của nó và tự tước bỏ đi những giá trị văn hoá và hiệu quả vô giá về sức khoẻ mà TDTT có thể đem lại cho xã hội.
B. Công tác Quản lý Nhà nước về các hoạt động thể dục thể thao.
Ở nước ta phát triển TDTT được coi là một chính sách xã hội mà Nhà nước ngày càng có vai trò chủ đạo và quyết định.
Chức năng chính của Nhà nước trong lĩnh vực này trước hết là những định hướng bằng những chính sách và luật pháp; đảm bảo những điều kiện cơ bản cho sự phát triển TDTT (cán bộ, cơ sở vật chất, khoa học kỹ thuật…); thực hiện sự kiểm sóat và thống nhất quản lý công tác này ở các cấp, các ngành và các tổ chức xã hội.
Để thực hiện chức năng đó, Nhà nước có nhiệm vụ tiến hành công tác dự báo, lập quy hoạch, kế hoạch phát triển dài hạn, ngắn hạn; ban hành các luật pháp, các chính sách và quy chế của Nhà nước có liên quan đến hoạt động TDTT; hướng dẫn, kiểm tra việc thực hiện các chính sách, luật pháp trong các hoạt động trên; trực tiếp phát triển và điều hành các cơ quan, tổ chức sự nghiệp TDTT của Nhà nước; các cơ sở đào tạo, bồi dưỡng cán bộ; cơ sở nghiên cứu khoa học; các cơ sở tập luyện TDTT quần chúng và cơ sở đào tạo vận động viên; các công trình thể thao chủ yếu ở các cấp; phối hợp với các tổ chức xã hội, tổ chức điều hành một số hoạt động thể thao quan trọng.